Mẹ Hậu Giang
Mẹ Hậu Giang
Mẹ Hậu Giang quen đời lầm than,
mặc ai danh lợi không màng,
là mẹ Hậ Giang.
Nhà lá trước ngó phía sông,
đằng sau xanh um ruộng đồng.
Vạt áo thắm thiết gió sương,
đời nghèo mà giàu tình thương.
Mẹ Hậu Giang không nề nguy nan.
Từ khi binh lửa làn tràn
vào vùng Hậu Giang,
từng đêm đau thương chia lìa,
đàn con ra đi không dzìa.
Mẹ thương con, thương tất cả,
đứa này thương như đứa kia.
Nhớ, nhớ năm xưa,
mẹ tắm nắng gội mưa,
đêm đêm ngất cao hận thù,
mẹ hiền nuôi con giải phóng
trong nôi cách mạng Mùa thu.
Nôi hỡi, nôi hời, hỡi ru...
Rồi suốt mấy năm nay,
mẹ nuốt đắng ngậm cay,
nhìn dòng Hậu Giang chìm đắm,
không cam khúc nhôi đoạn trường,
mẹ chèo ghe đêm vượt tuyến,
đưa đi lũ lượt người thương....
Thương hỡi thương hời, nhớ thương...
Mẹ Hậu Giang âm thầm quày về Hậu Giang,
chèo chống thêm cảnh ly tan.
Tình mẹ Hậu Giang
ngày xưa thương con đưa đò,
ngày nay thương con đưa đò,
lòng mẹ bao la bốn biển,
đứa nào rồi mẹ cũng lo.
...
Con hỡi, con hời, hỡi con....
Nhận xét