Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ 2011

My life is a dream, my dreams are alive!

Hình ảnh
Yesterday, I dreamt of my life, it's so real! And today, I am still... living my dreams so fabulous and precious so dangerous and glorious so like chorus, the chorus of my songs. In those songs, I sing of the life. And every day's just a note of the song. Am I wrong, am I right? Am I strong, may I cry? 'S there anybody can tell me why? I don't want to know why , but I am wrong, and I am right. I am strong, still I am crying. I cry the days I can't sing I cry the days I'm down I cry the days I can't swing I cry for not moving 'round. Even now, though immobilized Even that, still I'm alive I'm alive, so I'm flying I'm flying as I'm living I'm living as I'm dreaming I'm dreaming as exploring I'm exploring, I'm traveling, I'm making all my great journeys even when I can't go and see 'Cause the life's itself a journey!

Meanings of letters in alphabets

Ref: HISTORY OF GENESIS OF THE GREEK ALPHABET

Gió đưa cây cải về trời...

Hình ảnh
Ầu ơ... Gió đưa cây cải về trời Rau răm ở lại chịu đời đắng cay! Ra Côn Đảo, mình mới cảm nhận được hết cái bi thương của câu ca dao đó. Ngoài ý nghĩa của sự khổ đau khó nhọc trong cảnh chia lìa người thân, câu ca dao còn gắn liền với lòng yêu nước và sự tiết hạnh của người phụ nữ nước Nam, qua truyền thuyết ( * ) về bà Phi Yến: Tục truyền rằng thuở chúa Nguyễn Ánh bị quân Tây Sơn đánh đuổi, ông đã chạy ra đảo Côn Lôn (đảo chính của Côn Đảo), mang theo vợ con và mớ tàn quân. Để thực hiện ý đồ đánh bại Tây Sơn, ông đã quyết định đưa hoàng tử Hội An (tên tục là Cải ) làm con tin cùng cố đạo Bá Đa Lộc (Pierre Pigneaux) sang Pháp cầu viện. Mẹ của hoàng tử Hội An là bà phi Yến (tên tục là Lê Thị Răm ) hết sức can ngăn, mong chồng đừng làm việc "cõng rắn cắn gà nhà" để người đời chê trách. Chúa Nguyễn Ánh không nghe mà nghi bà có ý thông đồng với Tây Sơn nên tống giam bà vào hang đá ở đảo Côn Lôn Nhỏ (nay tên là Hòn Bà). Ngay sau đó, quân Tây Sơn truy đuổi tới nơi,

Bình Châu - Hồ Cốc/Tràm - Long Hải - Vũng Tàu - Côn Đảo - Rừng Sác - Sài Gòn

Hình ảnh
Một chuyến đi " tuần lẻ một hôm ", một cung đường vòng không cán lại vết xe cũ, một chuyến đi hoành tráng đầu tiên của con ngựa không khói với những trải nghiệm và cảnh sắc tuyệt vời. Không phải nói nhiều, bởi mình đã nói quá nhiều trên Phượt.com rồi. Chỉ có một kinh nghiệm sau chuyến đi, đó là thời gian tổng kết và post bài còn lâu hơn thời gian đi: Chỉnh sửa, sắp xếp và comment hình thì gần như 1 ngày on-road, 1 ngày off-road (nếu cố gắng thì cũng chỉ rút được thành 2/1 là cùng); Soạn hình xong thì đến soạn và post bài với tỉ lệ on/off-road là 2/1; Cộng thêm thời gian dưỡng bệnh, thời gian đệm, làm việc khác, v.v. nữa thế là đúng 2 tuần sau (hôm nay) mình mới hoàn thành công cuộc xử lý hậu kỳ (off-road). Không nói về bên ngoài nữa, bây giờ nói về trải nghiệm bên trong của mình. Trước hết là sự kỳ diệu của cơ thể. Mình đã không thể tưởng tượng nổi là một chặng đường 160km với đủ kiểu lên đèo xuống dốc, đường đá sỏi, đường rừng cao su,... đã được vượt qua với tốc độ khôn

Từ Trung dung Ngũ luân đến Thái cực Tam cương Tam tòng

Thuở sinh thời, Khổng Tử đi tự bắc chí nam, tự đông chí tây, thu thập tinh hoa của khắp thiên hạ mới đúc kết ra được cái thuyết Chính danh Định phận hòng ổn định được thiên hạ. Cái thuyết ấy lấy sự cân bằng (trung dung) và ổn định (định phận) làm trọng. Nhưng đến khi bị lợi dụng để "trị dân" thì sự cân bằng đã bị các giai cấp thống trị xoá bỏ hoàn toàn, vì nó chẳng phục vụ gì cho mục đích cai trị của họ. Trung dung Ngũ luân trong Nho giáo nguyên thuỷ của Khổng Tử: - Quân minh thần trung (vua sáng suốt, tôi trung thành), - Phụ từ tử hiếu (cha hiền từ , con hiếu thảo), - Phu nghĩa phụ kính (chồng có nghĩa, vợ kính trọng), - Huynh lương đệ đễ (anh tốt, em nhường), - Bằng hữu hữu tín (bạn bè tin cậy nhau). Thái cực Tam cương trong Nho giáo thời Tống, Hán: - Quân thần: "Quân xử thần tử, thần bất tử bất trung" (Vua xử tôi chết, tôi phải chết); - Phụ thử: "Phụ xử tử vong, tử bất vong bất hiếu" (Cha xử con chết, con phải chết); - Phu phụ: "Phu xướng phụ tùy

Cà phê, chưa bao giờ có lợi cho mình!

Hình ảnh
Hè, rượu không làm mình say, mà nhiều khi mình say không cần rượu. Thuốc lắc không làm mình lắc mà bình thường mình vẫn lắc không cần thuốc. Còn cà phê thì... từ nhỏ đã chẳng bao giờ làm mình tỉnh táo... nhưng mãi đến khi gặp công phu "nhai" của tiên sinh Ohsawa thì mình mới có được cái vế thứ hai: Cà phê chẳng làm mình tỉnh, nhưng khi nhai mình tỉnh táo chẳng cần cà phê! Nhớ hồi nhỏ có vài lần mình thức khuya để học bài thi... thấy mình buồn ngủ, mẹ đem lên ly cà phê cho mình uống... uống xong thì mình gục ngay, lăn ra ngủ mà chẳng thể nào gượng dậy được! (Kết quả hôm sau thi thế nào thì khỏi phải bàn!) Và hiển nhiên là mình không thích cái món đó, nên cũng mười mấy năm rồi không có đụng tới. Bỗng dưng hôm trước có một em gái xinh tươi trong bộ môn đem lên cả 3 hộp cà phê hoà tan "3 trong 1". Mọi người uống làm cái mũi mình nó biểu tình, mình cũng lấy ra uống, cũng thấy ngon vì nó có sữa ;) Thực ra mình thích sữa hơn, có thêm vị đăng đắng của cà phê làm mình cũng

Tinh thần và Văn hoá Nhật Bản trong Thảm hoạ 11/3/2011

Tường trình hằng giờ từ Tokyo : Anh Lê Hải, công dân Nhật gốc Việt hiện đang sinh sống và làm việc tại Tokyo, liên tục gửi tới DVT.vn những thông tin mới nhất sau trận động đất và sóng thần lớn nhất trong vòng 140 năm tại đất nước mặt trời mọc. Thảm họa tại Nhật Bản: Những mẩu chuyện cảm động - Câu chuyện cảm động trong thảm họa ở Nhật Bản - Những mẩu chuyện cảm động ở khắp mọi nơi - Xót thương và cảm phục người Nhật - Thế giới khâm phục Nhật Bản - Vì sao cướp bóc không có ở Nhật sau động đất? Thế giới tuần 14-20/3: Nhật Bản đau thương và can trường

Nông Trường Sông Hậu, Huyền thoại, Anh hùng, Vụ án, và Tranh chấp đất đai

Từ một mảnh đất hoang sơ sình lầy thành một một nông trường rợp bóng cây xanh ruộng vườn rừng rẫy, trên chim dưới cá; Từ 16 người đi mở đất năm 1979 với cuốc xẻng và sức lao động thành 16 ngàn người năm 2009 với nhà mái ngói, ti-vi, xe máy, trường học, trạm xá, thư viện, .v.v. Từ một xã nghèo nhất trong các xã thuộc diện "xoá đói giảm nghèo" (chương trình 135) vươn lên thành một xã giàu có bằng sức lao động và tư duy khoa học tiến bộ, không tốn lấy một đồng ngân sách Nhà nước. Nông Trường Sông Hậu (Sohafarm) đã không thể có được như ngày nay nếu không có sự tận tuỵ hết lòng lo cho dân cùng với những mô hình nông nghiệp sáng tạo của hai cha con ông Năm Hoằng (Trần Ngọc Hoằng) và cô Ba Sương (Trần Ngọc Sương). ------------- - Sohafarm trở thành thương hiệu nông sản uy tín trên thế giới - Nông trường quốc doanh nhưng chỉ có 3% vốn nhà nước, còn lại là phải vay ngân hàng! - Từ sản xuất đến chế biến, xuất khẩu, cơ khí nông lâm thuỷ hải sản - Nông trường kiêm 1 xã! - AHLĐ 5 Hoằng

Người mù học lặn!

Lấy 2 từ khoá của 2 post trước ghép lại blind + diving, ta có câu chuyện về một người mù bẩm sinh nhưng vẫn quyết tâm học lặn scuba, một bộ môn mà một người khoẻ mạnh như mình học còn thấy khó khăn. Ông chưa từng đi đâu một mình và cũng chưa từng đến những chỗ nào có nước, ngoại trừ hồ bơi nhà mình, chứ đừng nói gì đến chuyện lặn xuống đáy biển. [ ... xem tiếp ở blog Lặn biển - scuba - free dive ]

"Chỉ vì không nhìn thấy đích!"

Chỉ vì bị sương mù dày đặc che không thể thấy cái đích đang đến rất gần mà Florence May Chadwick , người phụ nữ đầu tiên bơi qua lại qua eo biển Măng-sơ (giữa Anh và Pháp), đã bỏ cuộc sau 15 giờ vượt 20 dặm từ đảo Catalina đến chỉ còn cách bờ biển California khoảng 1 dặm nữa thôi! Và 2 tháng sau, cô đã quay lại hoàn thành kỷ lục của mình, bơi một mạch vượt 21 dặm trong vòng 13 giờ 48 phút , trở thành người phụ nữ đầu tiên bơi eo biển Catalina, với thời gian ngắn hơn kỷ lục nam đương thời tới 2 giờ! Điều đáng nói ở đây là trong lần thứ hai, Florence vẫn bơi trong sương mù dày đặc, nhưng cái đích đến đã được cô "thấy rõ" ở trong đầu của mình rồi, nên cô đã có đủ nghị lực để vượt qua. Trong các môn thể thao điền kinh nói riêng và trong cuộc sống nói chung, biết được đích đến của mình là một điều rất quan trọng vì nó là sợi dây bảo hiểm giữ cho chúng ta không bị bỏ cuộc giữa chừng. Kinh nghiệm bơi biển của mình cho thấy là khác với bơi trong hồ, người bơi biển phải luôn đối

Côn Đảo Diving

Hình ảnh
Nói đến môn lặn (diving) thì nổi tiếng nhất là Nha Trang, kế đến là Phú Quốc, nhưng không ngờ thiên đường lại là Côn Đảo !!! Trong vườn quốc gia Côn Đảo, dưới biển có rất nhiều loài sinh vật biển đa dạng, trên bờ có rừng nguyên sinh và những bãi biển hoàn toàn tự nhiên. Trừ mùa biển động (tháng 11-2) ra thì ta có thể tắm biển và lặn biển thoải mái. Vườn quốc gia Côn Đảo thành lập từ 1977 và bắt đầu giám sát hải sản từ 1993, đến giờ đã khôi phục được nhiều rạn san hô ở vùng nước nông rất quý giá (hầu như chỉ còn có ở Côn Đảo). Chỉ có điều là Côn Đảo chưa phát triển du lịch nên còn quá xa lạ với mọi người và cơ sở vật chất ở đây cũng còn kém. Về dịch vụ lặn thì chỉ có 2 trung tâm, Dive! Dive! Dive! của SSI và Rainbow Divers của PADI. Bên Rainbow Divers thì hình như vẫn còn gặp rắc rối trong việc thoả thuận với chính quyền về hợp đồng khai thác dịch vụ nên dù trang tiếng Anh đã bảo là " Services resume Mid-December 2010 " nhưng trang tiếng Việt thì vẫn bảo là " ... w