Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2009

Ngựa Sắt ra biển Vũng Tàu

Hình ảnh
Đầu tháng 6 này, mình lại tiếp tục cho con ngựa sắt dong ra tới biển Vũng Tàu, nơi mà hồi thời PT cứ mỗi dịp hè đến là mẹ lại đưa mình ra nghỉ mát, tắm biển. So với chuyến về Cần Thơ tháng trước thì chuyến này có lộ trình cũng đơn giản, nhưng địa hình thì phức tạp hơn và cũng có nhiều hình ảnh lưu niệm hơn. Chuyến Ra Vũng Tàu Lần này xuất phát từ trước 5 giờ sáng , khi ông Mặt Trời còn đang ngáy ngủ. Nhờ thế mà mình được chứng kiến cảnh hừng đông xa lộ ngay tại cầu vượt Quang Trung cạnh nhà mình. Ra tới ngã ba Vũng Tàu thì vẫn chưa sao, nhưng từ đó trở đi mới bắt đầu nếm mùi đồi núi của Miền Đông đất đỏ ! Tuy các con dốc đều rất thoải, nhưng cũng ảnh hưởng không ít đến tốc độ, và nhất là độ ổn định phong độ ! Khi lên dốc thì chỉ đi khoảng 20km/h, có khi xuống còn 13km/h, còn lúc xuống dốc thì tranh thủ lấy lại quán tính, thường trên 30km/h đến 40km/h. Đi đường dốc thì chẳng thể nào thoải mái như đường bằng được rồi, phải chỉnh đề và thay đổi tư thế liên tục. Lại thêm cái L

Khai trương Chiến mã, du ngoạn Cần Thơ - Sài Gòn

Hình ảnh
Hồi tháng 5 vừa rồi, mình vừa rinh con ngựa sắt Asama từ Martin107(màu đỏ, kô phải xám) về, thì đã khai trương ngay bằng chuyến về quê Cần Thơ thăm mẹ và bạn bè. Lộ trình khá đơn giản, nhưng vì lần đầu chưa có kinh nghiệm nên còn nhiều thứ không suôn sẻ. Ví dụ như chuyến xuống CT thì "giấu" máy ảnh kỹ quá nên không có chụp hình lưu niệm được! Chỉ có chuyến quay trở lên SG mới có kinh nghiệm hơn với nhiều hình ảnh đáng nhớ. Chuyến Về Cần Thơ Trước khi đi, tra bản đồ xong dự tính nghỉ ở 3 điểm Bến Lức, Trung Lương, và Vĩnh Long, tức là sau mỗi chặng khoảng 40~60km thì nghỉ một lần. Cái này tương đối hợp lý, nhưng phần ước tính tốc độ ~30km/h thì sai bét: trong thành phố, ở cự ly ngắn thì đi khoảng 30km/h là chuyện thường nhưng khi lên đường trường thì... (sau 2 lần chết giấc mới nhận ra là) giữ khoảng 25km/h là tốt nhất! Đoạn đầu tiên, bám chỉ tiêu 30km/h đến qua cầu Bến Lức một đoạn thì chết thẳng cẳng! Lại còn thêm cái đoạn trong Bình Chánh xe kẹt hằng mấy cây số, k

Flan, một cái bánh, ôi quá nhiều cái tên!

Hình ảnh
Số là hồi ở Nhật, mình rất hay ăn cái món プリン (purin) mà mình gọi là bánh flăn , bạn mình gọi là caramen , ghi tiếng Anh lại là pudding . Hôm nay tình cờ tìm ra trang Wikipedia tiếng Nhật về プリン thì thấy có quá nhiều cái tên. Ngay cả trong cùng tiếng Anh(Mỹ), cũng có 2 cái tên là crème caramel và flan ! Hai cái tên trong tiếng Việt (nam: flăn, bắc: caramen) cũng lấy từ 2 cái này ra, nhưng có lẽ từ thời Pháp thuộc. Trong khi đó, tiếng Anh nói chung còn gọi nó là custard pudding . Chữ プリン (purin) trong tiếng Nhật thì lấy từ chữ pudding này ra, nhưng hơi bị lắt léo một chút: Púd-ding → Pú-di-N → Pú-ri-N! Nếu chỉ nhìn mặt chữ プリン thì dễ tưởng rằng nó phiên âm cho "prin" (pừ-Ri-n) hay "plin" (pừ-Li-n) theo cách thông thường, nhưng không phải vậy! Người Nhật đọc chữ này nhấn âm đầu /Pú/ nên chữ "ri" trong âm thứ hai nghe rất giống /di/ (một lối phiên âm rất hiếm gặp trong hệ thống phiên âm Katakana), và âm cuối "n" đọc giọng mũi /N/ rất giống /ng/