Thương Quá Miền Tây
Thương Quá Miền Tây
Thương người Miền Tây đang trong cuộc dựng xây...
quê hương thanh bình giàu đẹp cho đến hôm nay.
Sóng Miền Tây, ôi cơn gió Miền Tây,
xa xăm chân trời dzìa gợi bao nhớ thương...
Thương sao, thương những con đò chiều chiều sang sông,
thương sao, thương những cánh đồng là đồng mênh mông,
cò bay thẳng cánh....
sông ngòi chằng chịt mang theo
phù sa triễu nặng.
Vẳng nghe gió thổi bên chiều,
Làm ta cứ tưởng sáo diều đâu đây;
Xa xa khói tựa làn mây,
Nhà tranh vách lá, tứ vây ruộng đồng.
Ôi nhịp cầu tre đưa đến một miền quê
xanh um miệt vườn, hàng dừa che bóng quanh năm;
Áo bà ba, ôi chiếc áo bà ba
đơn sơ quê mình mà nhìn sao dễ thương.
Thương cô thôn nữ chân tình chèo đò đêm trăng,
thương em bé nhỏ quê mình đùa nghịch bên sông.
Đò ngang với xuồng ba lá,
mẹ già còn chèo trên sông,
tình thương trĩu nặng.
Vẳng nghe tiếng vịt kêu chiều,
Lòng ta sống lại ít nhiều quê hương,
Quê hương thắm đượm tình thương...
(Tình thương) Miền Tây nước lũ mỗi năm lại về...
Thương người Miền Tây đang trong cuộc dựng xây...
quê hương thanh bình giàu đẹp cho đến hôm nay.
Sóng Miền Tây, ôi cơn gió Miền Tây,
xa xăm chân trời dzìa gợi bao nhớ thương...
Thương sao, thương những con đò chiều chiều sang sông,
thương sao, thương những cánh đồng là đồng mênh mông,
cò bay thẳng cánh....
sông ngòi chằng chịt mang theo
phù sa triễu nặng.
Vẳng nghe gió thổi bên chiều,
Làm ta cứ tưởng sáo diều đâu đây;
Xa xa khói tựa làn mây,
Nhà tranh vách lá, tứ vây ruộng đồng.
Ôi nhịp cầu tre đưa đến một miền quê
xanh um miệt vườn, hàng dừa che bóng quanh năm;
Áo bà ba, ôi chiếc áo bà ba
đơn sơ quê mình mà nhìn sao dễ thương.
Thương cô thôn nữ chân tình chèo đò đêm trăng,
thương em bé nhỏ quê mình đùa nghịch bên sông.
Đò ngang với xuồng ba lá,
mẹ già còn chèo trên sông,
tình thương trĩu nặng.
Vẳng nghe tiếng vịt kêu chiều,
Lòng ta sống lại ít nhiều quê hương,
Quê hương thắm đượm tình thương...
(Tình thương) Miền Tây nước lũ mỗi năm lại về...
–春定–
Nhận xét