Bình Châu - Hồ Cốc/Tràm - Long Hải - Vũng Tàu - Côn Đảo - Rừng Sác - Sài Gòn

Một chuyến đi "tuần lẻ một hôm", một cung đường vòng không cán lại vết xe cũ, một chuyến đi hoành tráng đầu tiên của con ngựa không khói với những trải nghiệm và cảnh sắc tuyệt vời. Không phải nói nhiều, bởi mình đã nói quá nhiều trên Phượt.com rồi. Chỉ có một kinh nghiệm sau chuyến đi, đó là thời gian tổng kết và post bài còn lâu hơn thời gian đi: Chỉnh sửa, sắp xếp và comment hình thì gần như 1 ngày on-road, 1 ngày off-road (nếu cố gắng thì cũng chỉ rút được thành 2/1 là cùng); Soạn hình xong thì đến soạn và post bài với tỉ lệ on/off-road là 2/1; Cộng thêm thời gian dưỡng bệnh, thời gian đệm, làm việc khác, v.v. nữa thế là đúng 2 tuần sau (hôm nay) mình mới hoàn thành công cuộc xử lý hậu kỳ (off-road).

Không nói về bên ngoài nữa, bây giờ nói về trải nghiệm bên trong của mình. Trước hết là sự kỳ diệu của cơ thể. Mình đã không thể tưởng tượng nổi là một chặng đường 160km với đủ kiểu lên đèo xuống dốc, đường đá sỏi, đường rừng cao su,... đã được vượt qua với tốc độ không hề thua kém bình thường... sau một đêm không ngủ! Chỉ có một phản ứng duy nhứt, đó là mắt phải của mình đã đổ ghèn liên lục trong suốt chuyến, nhiều khi che lấp cả con mắt.

Về lặn vo thì mình cũng đã trải nhiệm rất nhiều các kỹ thuật lẫn vấn đề trong việc cân bằng tai. Ngày đầu tiên ở bãi Ông Đụng, tuy viêm họng đến tắc tiếng rồi nhưng vẫn chưa có đàm nên lần đầu thử nghiệm chiêu "nuốt" không dùng tay mà thành công ngoài sức tưởng tượng. Cộng với chiêu xả bớt nửa phổi, mình đã xuống đáy một cách thoải mái đến bất ngờ. Đêm hôm đó ra đờm. Thế là ngày thứ hai ở bãi Đầm Trầu mình đã trải nghiệm đủ vấn đề do ống Eustachian bị nghẹt, từ không cân bằng nổi bằng Valsalva maneuver đến thông tai phải nghẹt tai trái. Và ngày thứ 3 bớt đờm nên lặn được ở bãi Cát Lớn - Hòn Bảy Cạnh, nhưng chiêu "nuốt" thì vẫn vô hiệu.

À, còn một trải nghiệm nữa, đó là về hơi thở khi đạp xe. Ngày trước mình hít mũi đầy ngực thở miệng, rồi đến hít mũi đầy bụng thở miệng. Còn bây giờ thì mình hít mũi đầy bụng thở ra bằng mũi luôn. Cả chuyến đi, từ đạp xe đến lội bộ leo dốc mình đều thở thế thấy hiệu quả hơn, đỡ bị say hơn, và không bị khô họng nữa.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Flan, một cái bánh, ôi quá nhiều cái tên!

Những mẩu chuyện Phá chấp

Chỉ một chữ "Thương"

Giác ngộ toán học

Nhân Duyên Nghiệp Quả

Tính tương đối & trí tuệ về tính Bình đẳng

12:00 am / 12:00 pm ??!

Spirorus, the structure of spacetime ;)

Các tầng Ý nghĩa của các con Số

Một giấc mơ thú vị & những ý nghĩa sâu sắc