Huyền Thoại Hồ Núi Cốc
nhạc sĩ Phó Đức Phương
Bồng bềnh, bồng bềnh, chòng chành, chòng chành,
một vùng núi cao, nước sâu, thuyền trôi, thuyền trôi...
mái chèo bâng khuâng dưới chân Tam Đảo.
Ơ ờ ớ..... ơ núi cao
Ơ ờ ớ..... ơ suối sâu
Nắng lên xanh màu xanh huyền thoại,
nghe câu chuyện xưa của đôi trai gái
tha thiết yêu nhau vẫn không thành duyên;
Ngày tháng dài nhớ mong khôn cùng...
Một người đi, nước mắt thành sông;
Một người chờ, chờ hoá núi!
Ơi chàng trai ơi ngọn núi biếc,
Oi cô gái ơi dòng sông sâu.
Mối tình thương đau hoá sông hoá núi,
dằng dặc một khúc ca giữa bao la mây trời!
Ơi núi Cốc, ơi dòng sông Kuông,
xin gửi câu hát giữa dòng mênh mông.
Nhận xét