Ngựa Sắt ra biển Vũng Tàu

Đầu tháng 6 này, mình lại tiếp tục cho con ngựa sắt dong ra tới biển Vũng Tàu, nơi mà hồi thời PT cứ mỗi dịp hè đến là mẹ lại đưa mình ra nghỉ mát, tắm biển. So với chuyến về Cần Thơ tháng trước thì chuyến này có lộ trình cũng đơn giản, nhưng địa hình thì phức tạp hơn và cũng có nhiều hình ảnh lưu niệm hơn.

Chuyến Ra Vũng Tàu

Lần này xuất phát từ trước 5 giờ sáng, khi ông Mặt Trời còn đang ngáy ngủ. Nhờ thế mà mình được chứng kiến cảnh hừng đông xa lộ ngay tại cầu vượt Quang Trung cạnh nhà mình. Ra tới ngã ba Vũng Tàu thì vẫn chưa sao, nhưng từ đó trở đi mới bắt đầu nếm mùi đồi núi của Miền Đông đất đỏ! Tuy các con dốc đều rất thoải, nhưng cũng ảnh hưởng không ít đến tốc độ, và nhất là độ ổn định phong độ! Khi lên dốc thì chỉ đi khoảng 20km/h, có khi xuống còn 13km/h, còn lúc xuống dốc thì tranh thủ lấy lại quán tính, thường trên 30km/h đến 40km/h. Đi đường dốc thì chẳng thể nào thoải mái như đường bằng được rồi, phải chỉnh đề và thay đổi tư thế liên tục. Lại thêm cái LQ51 này có quá nhiều xe tải đi bên ngoài, bên trong "đường dành riêng cho xe đạp (và xe bò)" thì toàn là cát bụi với xe đi ngược chiều!

Đường ra VT, QL51, không được "trang bị" hệ thống quán võng như như đường về CT (QL1) nên mình phải nghỉ chân ở một bãi đất hoang ven đường (Long Thành, Đồng Nai). Tuy Mặt Trời đã lên cao rồi nhưng ông Mặt Trăng vẫn còn treo lơ lửng đó! Mình mải mê ngắm cảnh ruộng đồng đến hơn cả tiếng đồng hồ, khi dòm lại đồng hồ, thấy 8 giờ rồi, trễ rồi, chuẩn bị đi tiếp thì T.Trung lại gọi điện "8" với mình thêm nửa tiếng nữa :D. Cả gần 2 tiếng đồng hồ ở bãi đất hoang đó, mình toàn đứng không vì chẳng thấy mỏi mệt gì cả... Nhưng chỉ đi được 20 cây số sau thì cái chân mình đã biểu tình đòi nghỉ! Đúng là trên cái đường QL51 này tìm bóng mát thật khó khăn... may quá, giữa phố chợ bỗng thấy một khu cây cối xanh tươi tựa như công viên, nên đâm thẳng vào... nào ngờ chẳng có một cái băng ghế nào cả, đành phải ngồi đại xuống bãi cỏ ven đường... nghỉ mệt và... ngắm hoa phượng! Massage cho cặp giò cẳng xong, đạp xe vòng vòng xem xét thì mới biết đây là quần thể trung tâm hành chánh của huyện Tân Thành (Bà Rịa - Vũng Tàu), có UBND, đài phát thanh, và đài liệt sỹ, v.v. Từ sáng giờ đi đường tốt, trời nắng ráo, thế mà tới đây mới được có 78 cây số, cọng dây sên con ngựa sắt mình đã khô dầu bắt đầu kêu ken két :(! Thật là tệ! Chắc tại hôm trước mình sợ dơ nên đã lau chùi nó quá tay :-?

Tới ngã ba Long Hương thì chiến mã vẫn phăng phăng dặm trường, nhưng từ khi rẽ sang hướng Vũng Tàu mình mới biết thế nào là gió biển! Tuy gió chỉ thổi ngang đường thôi, chẳng phải gió ngược, mà mình vẫn phải bò ở tốc độ dưới 20km/h! Chỉ còn hai mươi mấy cây số nữa thôi mà sao đường nó cứ xa thăm thẳm... Được một hồi thì mệt quá, đành phải dừng lại ven đường nghỉ chân, tình cờ lại gặp quang cảnh kỳ vĩ của những cụm đước nổi giữa đầm ngập mặn mà mìnhh đã từng chú ý từ hồi nhỏ khi đi xe đò ra Vũng Tàu nhưng chưa có dịp ghi lại! Cảm động trước cảnh "Hạ Long Nam Bộ" này, mình không thể không quay phim lại được ;).

Tới Vũng Tàu, mình ở tại một căn nhà cheo leo trên sườn núi. Ở trên cái Núi Lớn này có khá nhiều nhà có tượng Phật và Bồ tát. Rồi ra biển thì mình đã chộp được khoảnh khắc ông Mặt Trời kéo mền đi ngủ :D.

Chuyến Về Sài Gòn

Sáng hôm quay về SG, ông trời đã "hăm doạ" mình bằng những đám mây xám xịt che kín cả Mặt Trời và bằng những ngọn gió thổi phần phật bên tai! Để bảo toàn sức khoẻ, mình chấp nhận bò từ từ ở tốc độ trên dưới 20km/h. Khi vào sâu trong đất liền thì gió có đỡ hơn, nhưng lúc đó sức lực và cơ bắp cũng đã bắt đầu mệt mỏi. Đến khi sắp phải từ giã Vũng Tàu để bước sang địa phận Đồng Nai mình mới tìm được một cái quán có một ít màu xanh! Ở đây chẳng có gì ngoài con đường đầy khói bụi cùng xe cộ chen chúc nhau.

Khi đến giữa rừng cao su ở Long Thành, Đồng Nai thì trời đổ mưa ào ào... Nhờ lần nghỉ chân bất đắc dĩ này mà mình được dịp nhớ lại cảnh "Cao su đi dễ khó dzề..." khi dòm thấy những lô cao su sâu thăm thẳm dường như vô tận. Tạnh mưa, mình đạp thẳng ra khỏi rừng cao su và đổ một con dốc với tốc độ lịch sử... 45km/h!!! Đây chính là con dốc cao nhất mà hồi chuyến đi mình đã phải còng lưng leo lên. Chưa hưởng được cái sướng đổ dốc bao lâu thì lại gặp một cơn mưa khác ngay ngã rẽ vào xí nghiệp Bò Sữa Long Thành. Đi dọc đường mình cứ thấy quảng cáo Lothamilk hoài mà bây giờ mới biết nó là gì :D. Mình cứ thấy bên kia đường có cái bảng chỉ dẫn "Vào Bò Sữa" mà đọc hoài vẫn không thể hiểu nổi?! Thì ra là cái xí nghiệp này có trang trại rộng nên còn cho người ta vô cắm trại nữa ;).

Từ đó về thì trời mưa gió, đường lầy lội,... mình phải bò chật vật mãi mới về được tới nhà. Và kết quả là mình cùng chiến mã đều lấm lem bùn đất!

Số liệu thống kê của đồng hồ xe đạp

ra VT về SG
Average (km/h) 22.5 20.2
Max (km/h) 42.4 44.8
Distance(km) 123 122
Time(h) 5.5 6

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Flan, một cái bánh, ôi quá nhiều cái tên!

Những mẩu chuyện Phá chấp

Giác ngộ toán học

Chỉ một chữ "Thương"

12:00 am / 12:00 pm ??!

Spirorus, the structure of spacetime ;)

Một giấc mơ thú vị & những ý nghĩa sâu sắc

Tính tương đối & trí tuệ về tính Bình đẳng

Nhân Duyên Nghiệp Quả

Các tầng Ý nghĩa của các con Số