Chuyện Nai với Cá

Ở khu rừng nọ, có một chú nai lạc bầy, đi mãi, đi mãi cuối cùng cũng đến được một dòng sông, Nai ta uống nước cho đỡ khát rồi lăn ra ngủ vì mệt. Khi những tia nắng sớm mai rọi thẳng vào mặt, Nai thức dậy và dạo một vòng quanh nơi mới đến. Thấy khung cảnh cạnh dòng sông có vẻ thanh bình, Nai bèn quyết định ở lại nơi mà số phận đã đưa mình đến.

Một hôm đang uống nước ở bờ sông, Nai bỗng thấy một cô cá xuất hiện, họ nói chuyện và làm quen được với nhau. Nhưng trước khi quay lên bờ, Nai sực nhớ là từ nảy đến giờ Cá toàn ngâm mình trong nước, liền hỏi: "Bạn ngâm nước nhiều như thế không thấy lạnh sao?" Cá đáp: "Không hề! Tôi sống dưới nước từ bé đến giờ, có thấy lạnh gì đâu!" Có vẻ như chưa hiểu lắm, nhưng do chưa biết gì về cuộc sống của Cá, nên Nai đành phải gật gù đồng ý. Tuy rằng cuộc sống trên bờ và dưới nước khác nhau rất nhiều, nhưng hễ lúc nào gặp thì Nai và Cá đều kể chuyện cho nhau nghe. Có nhiều khi Nai muốn thử xem cuộc sống dưới nước như thế nào, và Cá cũng muốn biết trên bờ nó ra sao. Thế là Nai bắt đầu xuống sông tập bơi, còn Cá thì vẫn chưa biết làm sao. Những lúc trời mưa gió bão bùng, cảm thấy lạnh, Nai liền chạy xuống bờ sông hỏi thăm xem Cá có thế nào không; có nhiều khi Nai kiếm mãi cũng chẳng thấy Cá đâu, thử lội xuống nước nhưng vì chưa biết bơi nên chỉ được một tí là Nai lại phải quay vào. Lần nào kiếm được Cá, Nai cũng đều nhận được một câu rằng "Tôi đã nói rồi, tôi sống dưới nước khác bạn lắm! Không có thấy lạnh đâu!" Thế mà Nai vẫn không khi nào bỏ được cái thói quen đi kiếm Cá mỗi lúc có chuyện làm Nai cảm thấy lo.

Một hôm nọ trời nổi gió to, một cơn sóng vô tình đã xô Cá dạt mãi lên trên bờ. Theo thói quen, Nai ra bờ sông xem có việc gì không, và thấy Cá nằm ngay trên bờ đấy. Nhưng lần này, Nai lại nghĩ: "Đây là cơ hội tốt cho Cá tập đi đây!" Thế là Nai liền dạy cho Cá cách nảy người trên cạn, cách nhìn trên cạn và thở trên cạn giống mình... Nhưng Cá mệt lắm, chẳng thể làm theo được, bèn bảo:
- Sao bạn không đẩy tôi xuống nước một cái, có phải đơn giản hơn không?
- Nếu thế thì đơn giản thật! Nhưng bạn cũng muốn biết cuộc sống trên cạn thế nào cơ mà!? – Nai phân bua.
- Đúng là tôi muốn biết, nhưng phải có nước cơ, nếu không thì tôi không thở được!
- Quái lạ! Ở đây nhiều không khí như thế mà bạn biểu là "không thở được", lại cứ đòi xuống cái nơi lạnh lẽo, chỉ có lác đác vài bong bóng khí đó làm gì??? – Nai tỏ vẻ khó chịu.
Nghe thế, Cá chẳng biết nói gì, chỉ cố ngáp miệng một cách cực nhọc. Nai cũng thấy bạn mệt thật nên đành xin lỗi và đưa Cá xuống nước. Kể từ hôm đó, hễ mỗi lần Nai hơi động đến chuyện về cách sống trên cạn là Cá đã chặn trước "Thôi, tôi không muốn biết đâu!" Qua bao nhiêu lần trò chuyện, hẳn Nai cũng hiểu rõ rằng Cá được sinh ra trong nước, tất không thấy lạnh và chỉ quen thở trong nước dù ở đó rất ít không khí. Nhưng mà một cách tự nhiên, Nai vẫn cảm thây lo mỗi khi trời lạnh và cảm thấy muốn truyền đạt những kinh nghiệm mình biết ở trên cạn cho Cá, y như việc Cá đã dạy Nai bơi dưới sông vậy.

Một đêm, trong giấc ngủ mơ màng, chẳng hiểu sao Nai lại nằm chiêm bao thấy mẹ Nai đã lâu lắm không gặp. Nhưng lạ thay là trong giấc mơ, mẹ Nai lại chẳng hề nhớ Nai, cứ bỏ đi ra xa tít, làm cho Nai phải chạy theo, vừa chạy vừa gọi. Trong cơn mộng du, Nai chạy mãi, gọi mãi mà chẳng thấy mẹ quay lại... bỗng dưng có một tiếng "Đùng!" Giật mình tỉnh dậy, Nai mới biết là mình vừa lao từ triền dốc thẳng xuống một khúc sông sâu. Nai kêu cứu, nhưng ở nơi đây vốn chỉ có một mình, lại giữa đêm khuya vắng thì làm gì có ai đáp lại! Bơi một lúc, Nai cũng tìm được đến khoảng có bờ sông cạn để mà leo lên. Lúc nai kêu cứu, Cá ở cách đấy một khúc sông, cũng nghe thấy, nhưng bụng bảo dạ: "Nai biết bơi rồi chắc hẳn không sao! Hơn nữa, Nai to như thế, mình nhỏ bé thế này cũng đâu có giúp gì được, lại giữa đêm tối mù mịt nữa!" nên không tính đến chuyện đến giúp. Mà hình như Cá cũng quên mất là giống máu nóng như Nai sẽ cảm thấy lạnh trong dòng nước giữa khuya này. Hôm sau, khi biết được điều đó, Nai giận lắm, định bụng không chơi với Cá nữa. Nhưng ở chốn này chỉ có một mình, không chơi với Cá thì Nai còn biết chơi với ai...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Flan, một cái bánh, ôi quá nhiều cái tên!

Những mẩu chuyện Phá chấp

Giác ngộ toán học

Chỉ một chữ "Thương"

12:00 am / 12:00 pm ??!

Spirorus, the structure of spacetime ;)

Một giấc mơ thú vị & những ý nghĩa sâu sắc

Tính tương đối & trí tuệ về tính Bình đẳng

Nhân Duyên Nghiệp Quả

Các tầng Ý nghĩa của các con Số