Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 12, 2009

Last Christmas

Last Christmas, I gave you my heart, But the very next day, you gave it away... Once bitten and twice shy I keep my distance but you still catch my eye Tell me baby, do you recognize me? Well it's been a year, it doesn't surprise me! I wrapped it up and sent it With a note saying "I Love You", I meant it. Now I know what a fool I've been But if you kissed me now I know you'd fool me again... A face on a lover with a fire in his heart A man undercover but you tore him apart!!! Listen on DailyMotion

Niệm Khúc Cuối

Dù mai đây ai đưa em đi đến cuối cuộc đời Dù cho em, em đang tâm xé, xé nát tim tôi Dù có ước, có ước ngàn lời, có trách một đời Cũng đã muộn rồi... Tình ơi, dù sao đi nữa xin vẫn yêu em!!! > Nghe tại MP3.Zing.VN

Ôi, có những người nghị lực quá! Mình còn phải cố gắng hơn nhiều nữa!

Hình ảnh
Đôi bàn tay teo tóp yếu ớt, hai chân phát triển ngược về phía sau, xương sống bị rút cong, Thủy và Bốn từ khi sinh ra chưa một ngày biết ngồi và đi lại. Nhưng hai chị em vẫn tràn đầy nghị lực sống . [ ... ] Không một ngày được đến trường nhưng bản tính ham học cùng ham muốn được biết chữ như bao đứa trẻ khác, từ năm 1994, cả hai chị em Thủy và Bốn đã tự mày mò và tập viết bằng những cuốn sách của trẻ con trong xóm. Vượt lên nghịch cảnh, kết quả của nhiều ngày "đánh vật" với con chữ là khả năng đọc và viết thành thạo của hai chị em. Chưa hết, từ năm 2005, Thủy và Bốn còn tự tay đan những món đồ bằng len để có thêm thu nhập. Mỗi tháng, hai chị phụ bố mẹ khoảng 400.000 đến 800.000 đồng. Thời gian rảnh, hai chị em tiêu khiển bằng trò xếp hạc giấy. "Cuộc sống còn nhiều điều thú vị mà chúng tôi chưa được khám phá. Mỗi cánh hạc là một ước mơ, chúng tôi gửi gắm vào cuộc sống. Những lúc rãnh nằm gấp hạc, tôi thấy lòng nhẹ nhàng và thanh thản", Thủy tâm sự. Hai chị em cũng bi
ColTech, K47CA - ColTech? Hoá ra khoá học SEFM 2009 vừa rồi là do trường của em tổ chức? Híc, thật là điên rồ!

Vực dậy vào Phút cuối!

Vụt Mất ! Để rồi Hối Tiếc, Mãi Yêu Một Người, Bao Đêm Em Khóc ,... rồi lại Chợt Nhớ, Phố Kỷ Niệm ,... Hay đến cả triết lý Yêu Là Đau , Hãy Xem Là Giấc Mơ ,... Tưởng đã hết khi nhạc trẻ bây giờ cũng a-dua với những nỗi buồn ngất ngây của mình. Ai ngờ đến phút cuối cùng, những giai điệu bỗng dưng trỗi dậy, mạnh mẽ như Lột Xác , tràn ngập niềm tin như Hãy Chờ Anh , nhưng không chờ được nữa, đã đến 9 giờ rồi, bị bảo vệ đuổi rồi, phải vượt 17 cây số về nhà nghe tiếp thôi... Lột Xác Lột xác, lột xác thành người khác, Nặng nề ngày tháng còn gì buồn chán bay lên bay lên vỡ nát! Nhìn về đường dài còn bao chông gai, Níu kéo mãi có thấy ai? Hết rồi chuyện xưa đừng buồn nữa đừng ngồi vu vơ. Dẹp hết, dẹp hết, gột sạch hết, Ngày dài vừa chết còn gì mà nhắc đến, điều cần làm là... vui lên! Cho ta vui như lúc bé thơ e ngại, Sớm hôm không mệt nhoài , Hát một mình , hát cùng bàn tay xinh. Hãy Chờ Anh Hạnh phúc sẽ là niềm tin cho lòng anh ở nơi phương xa, Mình cố lên vì ngày mai anh và em sáng tươi rạng