Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2008

Để tóc Nàng ngủ yên!

Xin trời ngừng bay cơn gió heo may để em tóc dài, em ngủ được dai. Xin trời ngừng mau sương xuống đêm thâu để em canh đầu tóc ngủ được lâu. Xin trời gọi riêng muôn tiếng chim quyên để ru tóc huyền em ngủ thật yên! Chẳng biết từ đâu, không biết tự bao giờ, tôi đã biết ngắm và yêu mái tóc của người ta?! Có lẽ là từ khi yêu em! Tóc em không dài, cũng chẳng suôn mượt như của người ta, nhưng tôi vẫn yêu cái vẻ đẹp tự nhiên của nó. Nghe nói ngày trước em để tóc dài, dài đến tận lưng. Tôi giật mình thấy lạ. Em bảo em phải thắt bím nó lên. Nhưng tôi bảo em để ngắn thế này gọn hơn, tóc em xoăn mà để dài thì cực lắm... Thế mà cái ông trời quái ác lại bắt em phải bị đau đầu mỗi khi tóc ướt lâu sau lúc gội. Chẳng biết đó là cái bệnh chi, nhưng em cứ thấy đau thì tôi lo lắm. Lại đau ở quanh hốc mắt nữa chứ... sao mà giống cái bệnh glôcôm, vốn là "thiên đầu thống" trong dân gian, vậy chứ?! Ôi, ông trời vốn thật là bất công! Ông ơi, trời ơi, xin hãy để cho tóc em tôi được yên! Mỗi lần em đa...